ngô hồng khanh
Tác giả: Ngô Hồng Khanh
NÓI LỐI
Lúa níu đôi chân, chân bám đất
Tôi về miền hạ dưới mưa rơi
Bâng khuâng ai trỗi bài vọng cổ
Khoan nhặt đầy vơi tiếng cuộc đời
Cần Đước ơi tôi về đây vẫn đất bám đôi chân mưa tuôn miền hạ, mưa thương nhớ ai mưa dài theo sóng lúa rơi xuống lời ca đẫm ướt cung...đàn.
Đàn chuyển cung xuân, câu ca xưa còn chan chứa nỗi niềm.
Lý ngựa ô nam tiếng vó ngựa phi qua Chợ Trạm, hay tiếng gió căng buồm thuyền lướt sóng phương Nam.
Tiếng mái dầm khuya vượt Vàm Cỏ, khúc giang nam lưu thủy trường ai xuôi Rạch Kiến Chợ Đào.
Em hát lý qua cầu trăng rụng xuống trăng trôi, bối rối lòng tôi gạo nàng thơm vương mái tóc.
Mỗi khúc ca ngân một nỗi lòng lữ thứ, mỗi tiếng đàn buông một giọt máu phong trần.
Bao hạt gạo trắng thơm mấy cung bậc bỗng trầm.
Trong khói bom cay trên vành đai Rạch Kiến, cây lúa Chợ Đào vẫn ngậm sữa trổ bông.
Thương ải nhạn sương buồn mờ mịt khúc chiêu quân, mưa Mỹ Lệ cung đàn xưa rưng ngấn lệ.
Ai hát khúc Nam Ai thuyền ai xa xứ, kinh Nước Mặn mình về thuyền cũ đã về chưa.
NÓI LỐI
Ầu....ơ...ghe anh đỏ mũi xanh lườn
Ở trên Gia Định
Ầu...ơ...ở trên Gia Định
...xuống vườn thăm em
Long Hựu cù lao ba nhánh sông quê trôi về biển rộng, sáng nhớ chiều thương cửa biển mờ sương mưa chan nắng gội cho câu hát quê hương vời vợi tâm...tình.
Câu hát tương tư mình nhớ thương mình.
Khúc năm cung sóng xô vàm Nhựt Tảo, rừng dừa nước chuyển mình nhuộm sắc rừng thương.
Cần Đước quê nghèo dân ấp dân lân, máu nghĩa sĩ nghĩa nhân thắm đỏ.
Nghèo cạp đất, chết vùi thây trong đất, hát nữa đi em cung oán thuở đoạn trường.
Cần Đước ơi! Tôi về đây đi giữa cơn mưa, mưa buốt lạnh tiếng tơ lòng sưởi ấm.
Càng thương lắm những bàn tay rám nắng, khảy cung đàn gieo hạt thắm đồng xanh.
Tay cầm cày cầm súng thuở chiến tranh, hồn chiến sĩ hóa tâm hồn nghệ sĩ.
Mưa miền hạ rơi dài theo sóng lúa, rơi xuống hồn tôi câu hát đượm tình người.
Về miền hạ vui mùa tôm no ấm, thương kiếp nghèo xưa cạp đất đáy sông sâu.
Mưa miền hạ lúa nàng thơm thơm ngát, ai trỗi cung đàn đẫm ướt tim tôi.
Lời vọng cổ Đôi Bờ Mùa Xuân (tác giả Ngô Hồng Khanh)
Lời bài vọng cổ Đôi Bờ Mùa Xuân của tác giả Ngô Hồng Khanh.
Một bài ca cổ rất hay được tác giả Ngô Hồng Khanh soạn với nội dung ca ngợi lịch sử hào hùng của quê hương Thủ Thiêm, cùng với sự hoàn thành của công trình hầm Thủ Thiêm mang ý nghĩa to lớn đối với sự phát triển của thành phố Hồ Chí Minh. Bài ca cổ này từng được thí sinh Nguyễn Minh Hải trình diễn ở vòng chung kết xếp hạng cuộc thi Chuông Vàng Vọng Cổ năm 2013 (hát câu 1256). Phiên bản song ca do nữ NSND Thanh Ngân và NSƯT Lê Tứ (hát câu 156) trình diễn rất ấn tượng. Xin gửi đến quý bạn đọc lời bài ca cổ này.
ĐÔI BỜ MÙA XUÂN
TÁC GIẢ: Ngô Hồng Khanh
NÓI LỐI
Mẹ ngước nhìn trời xanh mênh mông lồng lộng
Sừng sững chọc trời chất ngất những lầu cao
Nhớ câu hát ru xưa trên sóng nước dạt dào
Sài Gòn đó Bến Nghé Thủ Thiêm mưa chờ nắng đợi
Ầu...ơ....bắp non mà nướng lửa lò
Đố ai ve được con đò Thủ Thiêm
CÂU 1:
Ôi câu hát nao nao mẹ bỗng nhớ con đò nghèo lênh đênh trên bến nước
Sóng đẩy gió đưa bồng bềnh xuôi ngược chèo chống mỏi mê đưa rước khách sang...dòng.
Nhớ câu hát ầu ơ mẹ bỗng chạnh lòng.
Ôi Thủ Thiêm xưa quê nghèo phố thị, mấy mươi năm rồi mẹ lại về đây (-).
Đi giữa phố phường hay đi giữa cơn mơ, đâu bến đò xưa lau lách bụi bờ.
Mẹ bỗng nhớ kiếp người chìm nổi lênh đênh như kiếp đò xưa bồng bềnh sóng nước
CÂU 2:
Mẹ cứ ngỡ trong mơ nhìn đôi bờ sông mênh mông nắng trải gió từ lòng sông hay gió tự lòng người.
Gió chở mùa xuân xuân của cuộc đời.
Đại lộ Đông Tây tấp nập gái trai mùa xuân náo nức, sâu sâu đường hầm nghe hạnh phúc bay lên.(-)
Những nhịp cầu in bóng nước lung linh, soi dòng Bến Nghé như bức tranh xuân lộng lẫy.
Thành phố vào xuân người vui như trẩy hội, mẹ mỉm môi cười sao khoé mắt rưng rưng.
NÓI LỐI:
Vượt hầm Thủ Thiêm mẹ xuyên qua lòng đất
Nhớ năm xưa hầm bí mật mẹ đào
Nhớ chiếc nóp quê nghèo ai đương đệm tiễn người đi
Nhớ câu hát người xưa còn nao nao trong dạ
LÝ ĐƯƠNG ĐỆM
Ngó qua bến chợ Thiêm mà Thủ Thiêm thấy cô em ngồi đương đệm thương càng thương cái giắc ghim, bến sông xưa mưa chờ nắng đợi thương càng thương ơi Thủ Thiêm, nhớ thương ai ngồi đương đệm thương càng thương bến sông xưa thương càng thương bến sông xưa.
CÂU 5:
Chiếc nóp trên vai cũng con đò xưa đưa người đi đuổi...giặc.
Bến Nghé chờ ai đèn ngọn xanh ngọn đỏ Thủ Thiêm chờ ai đèn khi tỏ khi...mờ
Để có hôm nay rạng rỡ mùa xuân thành phố Bác Hồ
Bốn mươi mùa xuân vẹn nghĩa tình sau trước
Để mẹ yên lòng dù cảnh cũ đã đổi thay(-)
Nối bước chân mẹ dạn dày là tuổi trẻ hôm nay.
Năng động hăng say nhiệt tình sáng tạo
Vươn tới chân trời xa vẫn không quên vun đắp dáng đứng thành phố uy nghi trên nền cội vững bền
CÂU 6:
Ôi Bến Nghé Thủ Thiêm mẹ về đây vừa lạ vừa quen vừa thương nhớ ngậm ngùi
Vừa cứ ngỡ trong mơ trào dâng niềm hạnh phúc.
Ơi giữa dòng người xe chiều nay tấp nập, có màu áo xanh tình nguyện sáng niềm tin.
Ấm áp nụ cười trong ánh mắt thanh xuân, đầy đặn nghĩa tình trong nhịp đập trái tim son trẻ.
Sài Gòn xuân xưa xuân thương xuân nhớ thành phố hôm nay rạng rỡ mấy ân tình.
LÝ ĐƯƠNG ĐỆM
Ngó qua bến chợ Thiêm mà Thủ Thiêm nhớ thương ai ngồi đương đệm thương càng thương cái giắc ghim, bến sông xưa mưa sầu nắng đợi đôi bờ nay đón xuân vui đôi bờ nay xanh thắm ước mơ.