chiếc nóp quê hương
Đây là một bài ca cổ rất hay của tác giả Văn Hồng Cẩm, từng được phát rất nhiều lần trên sóng phát thanh.
CHIẾC NÓP QUÊ HƯƠNG
TÁC GIẢ: VĂN HỒNG CẨM
Nói Lối
Thuở bé thơ tôi sống đời cơ cực
Ngày chăn trâu đêm về với chiếc nóp tả tơi
Nóp ấp ủ tôi những cơn giá lạnh mưa rơi
Ru tôi ngủ như hồn trong nôi nhỏ
LÝ GIAO DUYÊN
Gió bấc đêm sương
thương người không manh áo
sống kiếp cơ bần
tô nợ chất chồng
nóp rách chẳng toàn thân
lưng roi đòn tan nát thân
biết cùng ai san sẻ
chỉ đêm đêm nóp cũ thân gầy
nhìn sao trời tủi phận đắng cay
tiếng quốc gọi về theo từng giọt lệ rơi
CÂU 1:
Rồi một sáng mùa thu đất trời lồng lộng
mõ tre vang động hoà muôn tiếng trống nóp gọn sau lưng tôi cùng nhịp sống bao...người
Dứt gông xiềng nô lệ tháng tám cho tôi một cuộc đời.
Ngọn tầm vông mẹ gánh lúa nộp tô chúa đất, trao lại cho con lên đường làm vệ quốc quân.
Và chiếc khăn rằn ông cha để lại trước lúc chúng xâu tay lưu đày biệt dạng.
Ta làm cờ lệnh xông lên để trả hờn cho muôn lòng thù Quốc.
CÂU 2:
Đây túi gạo nàng tiên theo người ra trận hương vị dẻo thơm
mang tình quê vương vấn với cả ngày thơ ở độ chăn trâu tủi hận chất chồng.
Túi gạo yêu thương gói tròn trong nóp cho ngào ngạt hương nồng.
Buổi công đồn nóp làm giá súng giữ chiến khu nóp xây thành luỹ kiên trung.
Thắng trận này thêm trận mới càng cao kháng chiến trường kỳ tả tơi mảnh vá
Nhưng nóp vẫn một lòng vàng đá, với tình người thề quyết ra đi.
CÂU 3:
Ôi chiếc nóp quê hương là gia đình đời vệ quốc
khi thắng trận về trải nóp quay quần kể chuyện chiến công.
Các mẹ cho quà các em múa ca trìu mến
vạn mối tình sâu nặng thiêng liêng
Ngày bưng biền lại kê nóp làm bàn tập đánh vần khuya
đêm nóp ru giấc ngủ say mơ ai giọng hoà dìu dặt.
Hò...ơ...gió đẩy gió đưa bông bồn bồn rụng trắng,
thương anh vệ quốc đoàn vai nặng súng mang.
Đêm đêm em thức giã bàng, chờ dịp qua làng đan nóp tặng anh.
Hò...ơ....đêm nay gió dịu trăng thanh, sao bằng ánh mắt long lanh rạng ngời.
Chứa trong chiếc nóp em ơi, theo anh đi khắp nơi nơi chiến trường.
CÂU 5:
Đánh Pháp thua anh lại lên đường đánh Mỹ
Mang võng sau lưng mà tưởng chừng chiếc nóp ngày xưa.
Đêm giữa rừng võng kẽo kẹt đong đưa.
Tiếng của võng hay giọng hò ơ của người đan nóp
Hò...ơi...gió đẩy gió đưa bông bồn bồn rụng trắng
Thương anh vệ quốc đoàn nay làm giải phóng quân
Nặng vương tình nóp sau lưng
Của người em gái...hò....ơ..
Của người em gái đồng bưng quê....nghèo.…
Vẫn ánh mắt trăng soi dưới vành mũ tai bèo
Nhưng đâu phải kẻ ra đi với người đưa tiễn
Mà nay ta cùng mang võng hành quân
Chữ i tờ học trên nóp để dưới tầm pháo sáng
hôm nay anh lại chép bài hát cho em
Kháng chiến bền lâu càng thấm sâu tình đất nước.
Hát đi em thêm hùng tráng khúc hát thành đồng
CÂU 6:
Tiếng súng im rồi cả nước non độc lập
Sau lễ trầu cau anh lại mang võng ra đi
Chốn biên phòng võng ru anh kẽo kẹt
Mà nghe thương từng chiếc nóp ngày xưa
Có phải giờ này em lại giã bàng đan nóp
Tay nhanh nhanh đưa từng sợi nhớ thương
Ngày xưa đan nóp tặng anh ngày nay đương đệm giành phơi lúa vàng
Lúa nàng tiên đã cùng anh ra trận để mùa này vàng ánh mênh mông
Dẻo cơm hạt lúa no lòng, nảy mầm giữa nóp hương nồng thuỷ chung.