câu 2
Lời bài ca cổ Hoa Điền Thanh
Giới thiệu lời một bài ca cổ rất hay của tác giả Lê Hồng Phương nhưng ít được phổ biến trên internet.
Một bài ca cổ rất hay của tác giả Lê Hồng Phương, được nghệ sĩ Tạ Thiên Tài trình bày rất thành công ở giải tuyển chọn giọng ca cải lương trên sóng truyền hình Long An tổ chức năm 2003. Xin đăng tải lời bài hát để quý khán giả mộ điệu tham khảo.
HOA ĐIỀN THANH
TÁC GIẢ: LÊ HỒNG PHƯƠNG
NÓI LỐI
Trời vào thu mưa buồn rơi tí tách
Phố thị nghèo hiu hắt ánh đèn khuya
Giọt thu rơi, giọt lệ sầu trong mắt
Chuyện tình buồn làm mặn đắng bờ môi.
VỌNG CỔ
Bên ly cà phê em kể tôi nghe chuyện về tên loài hoa vàng quê mẹ, mà ký ức tuổi thơ em không quên được bao… giờ.
[CÂU 1]: Thuở ấy, Tháp Mười quê em chìm trong mưa lũ trắng đồng….
Nhà nghèo mẹ đi hái bông điên điển, đem bán chợ chiều đổi lấy miếng ăn (-). Sắc thắm màu hoa không ngăn được bướm ong, đến khi hoa kia nhụy rữa hương tàn, ong bướm vội vàng vụt cánh bay xa, bỏ mặc đời hoa dập vùi trong mưa bão(-)
NGÂM
Giọt cà phê đắng, nhỏ đều trong câu chuyện
Chuyện tình buồn bên quán nửa khuya
Có nụ hoa vàng nở ra từ đó
Mẹ đặt tên em, tên gọi Điền Thanh.
[CÂU 2] Ôm con thơ mẹ trông chờ người tình phụ, ai có hẹn đâu mà mẹ vẫn mong chờ….
Ấp ủ nâng niu một nụ hoa đời….
Mẹ thầm mong sao nụ hoa vàng thêm hương sắc, dẫu đời mẹ nghèo với bao nỗi đắng cay (-). Rồi ước mơ kia chưa kịp thành sự thật, nụ hoa vàng chưa kịp khoe sắc đưa hương. Mẹ đã qua đời sau cơn bạo bệnh, mười bốn tuổi đời em thành đứa cút côi (-)
NÓI LỐI
Cơn bão đi qua, nụ hoa vàng còn lại
Kiếp nổi trôi bao sóng gió gập ghềnh
Có đêm nàng tiên hiện ra trong giấc mộng
Chắp cho em đôi cánh diệu kỳ.
VỌNG CỔ
Không phải nàng tiên trong mơ bước ra mà những vòng tay cuộc đời nối lại, nâng bước em lên trên sân khấu quê nhà….
[CÂU 5] Lộng lẫy tinh khôi một sắc hoa vàng….
Đời thực đây rồi, vững lòng tin em bước, trên dây xiếc thăng bằng, bước chân sáo nhẹ lướt qua (-).
Giọt thu buồn không còn đẫm trong đáy mắt, giọt sương mai đã lóng lánh sắc hoa vàng. Sân khấu đêm nay đèn hoa lộng lẫy – hoa Điền Thanh – hoa tỏa ngát hương đời (-)
[CÂU 6] Tôi thầm cảm ơn những vòng tay lớn, chắp cho em đôi cánh bay lên, cho vườn xuân thêm đóa hoa điểm sắc, hoa của tình đời, tên gọi Điền Thanh.
Hỡi ai đó! Đừng đùa vui trên nỗi khổ
Hãy yêu thật lòng khi còn một trái tim
Nụ hoa kia là nụ đời còn lại
Hoa Điền Thanh – hoa của đất trong lành (-).
Trong nắng mai hoa cười khoe sắc thắm
Mùa nước về, mùa điên điển trổ bông
Điền Thanh ơi! Tên hoa vàng mẹ đặt
Nhớ nghe em giữ mãi sắc hoa vàng./.
Đồng Tháp Mười, đêm 10/12/2001
Lời Vọng Cổ: Tình Phụ Tử (tác giả Quy Sắc)
Lời bài vọng cổ Tình Phụ Tử của tác giả Quy Sắc sáng tác, do nam danh ca NSND Út Trà Ôn trình bày.
Đây là một bài vọng cổ rất ý nghĩa do cố soạn giả Quy Sắc sáng tác, nói lên tâm trạng và tình thương của người cha dành cho đứa con vừa vượt qua cơn bạo bệnh, giữ được mạng sống. Bài vọng cổ này được nam danh ca cố NSND Út Trà Ôn thể hiện rất thành công. Bài hát này viết 6 câu và hiện tại vẫn chưa có video karaoke trên Youtube, rất mong bạn nào có tâm hãy làm karaoke và đăng lên để phổ biến hơn tới nhiều khán thính giả. Xin được chia sẻ lời của bài vọng cổ dưới đây.
LỜI VỌNG CỔ: TÌNH PHỤ TỬ
TÁC GIẢ: QUY SẮC
TRÌNH BÀY: NSND ÚT TRÀ ÔN
NÓI LỐI:
Con ơi, khi ba viết những dòng này,
Con chưa hiểu điều chi cả,
Vì tuổi con vừa chín tháng có hơn.
Ba hy vọng ngày con lớn con khôn,
Đọc được nó để hiểu lòng cha mẹ.
VỌNG CỔ:
Giọt mực lòng của ba bắt đầu tuôn chảy sau khi con vừa qua cơn bạo bệnh nguy... nàn.
[CÂU 1]: Và cũng sau khi ba trút nỗi kinh hoàng. Ngòi bút dệt tình ba trên trang giấy trắng, giữa tư bề vắng lặng của đêm khuya. Con ơi, biết văn chương nào tả hết tình thương con lúc bất tỉnh mê man. Hơi thở con thoi thóp yếu dần, giữa bao nhiêu dòng lệ của gia đình tuôn chảy...
[CÂU 2]: Ba ôm cứng con giữa rừng người đang réo tên con rùng rợn, như hợp lực nhau đánh đuổi tử thần. Còn miệng ba thì cứng lại, lơ lửng cả xác hồn. Nhìn mặt con, ba cố thu hình ảnh vì sợ con không còn nữa để ba thương. Bỗng dưng con khóc; trời ơi, ai đo được sự mừng của ba trong lúc ấy. Rồi con từ từ mở mắt nhìn ba, ba đây mừng cho đến lệ tuôn sa...
[CÂU 3]: Con ơi, có phải chăng cái nhìn của con ngụ ý van cầu ba tiếp hơi thở cho con. Tiếng khóc con là bầu trời xán lạn, chính con đã ban bố cho ba. Chừng ấy, ba mới hoàn hồn tỉnh táo, ôm con vào bệnh viện để mà cứu chữa cho con. Ba chăm chú nhìn sự biến thay trên mặt của bác sĩ dò bệnh cho con. Ba sợ người lắc đầu thất vọng hoặc chép miệng chau mày.
LỐI THƠ:
Bác sĩ cho con nằm trong phòng lạnh,
Người ta dùng dưỡng khí tiếp hơi con.
Ba đứng bên ngoài cửa kiếng nhìn sang,
Tim ba đập tùy theo tim con đập.
VỌNG CỔ:
Bên trong con thở mạnh, bên ngoài ba thở mạnh. Con yếu hơi, ba nghe như nghẹt thở tim... hồng.
[CÂU 4]: Ba nghe toàn châu thân nó lạnh ngắt như đồng. Bản tính ba không tin huyền hoặc, nhưng vẫn lầm thầm van vái cho con. Sau này con được làm cha mẹ, con sẽ hiểu bây giờ ba đau đớn dường bao. Ước chi ngày ấy ba còn sống để nghe con đọc những trang này.
[CÂU 5]: Ban đêm luật nhà thương không cho ba ở lại, chỉ có mình má con phải thức suốt bên giường. Ba ra về cúi đầu đếm bước như đếm lo lắng ở trong hồn. Muôn ám ảnh chập chờn trong trí não, ba nằm nhà nhưng tất dạ bôn chôn. Ba nhìn đêm tối mong trời mau sáng, sáng ba vào thăm con với muôn nỗi phập phồng. Ba không can đảm nhìn con trước, chỉ nhìn má con mà ngầm hiểu chuyện xảy trong đêm rồi.
[CÂU 6]: Nụ cười của má con điểm trên gương mặt xanh xao, hốc hác, quét sạch nỗi lo âu của ba mang nặng trong đêm qua. Trời thương con buộc thần chết phải tha, con được sống để cho ba nâng niu, trìu mến. Con ơi, ba yêu cầu con đừng thầm hiểu ba kể công mà tội nghiệp cho kẻ sanh thành. Có người cha nào kể công với con cái, chỉ có con cái mới kể công cán với cha. Ba chỉ mong con xem đây là bài học, con biết thương con của con trong những lúc sau này.